Bốn năm bất quá chỉ là hơn một ngàn ngày.
Một ngày bất quá chỉ là mở mắt, nhắm mắt, Tiêu Bố Y trong khi mở mắt, nhắm mắt, đã ở tại một thời đại xa lạ hơn một ngàn ngày.
Nếu như đếm ngón tay ngón chân mà qua ngày mà nói, thì hơn một ngàn cũng khó mà trải qua, nhưng Tiêu Bố Y lại cảm thấy bất quá chỉ như thoáng qua mà thôi!
Hắn thậm chí còn nhớ rõ sự hăng hái khi mới đến dây, hào tình tráng chí khi mới đến đây, nhưng hắn con đường hắn đi lại hoàn toàn khác với suy nghĩ ban đầu.
Người trong giang hồ, thân bất do kỷ, hắn tại loạn thế, càng khó nắm trong tay mình.
Ở trong đó có bàng hoàng, có mê mang, có giãy dụa, có thân bất do kỷ…
Có phấn khởi, có muốn sống, có âm mưu quỷ kế, có máu lạnh bàng quan, còn có nhiệt huyết thảm thiết…
Hắn chưa từng có chờ mong cuộc sống trôi qua thảm thiết như thế, hắn lại càng thật không ngờ thì ra trong loạn thế đơn giản sinh tồn lại gian nan như thế.
Hắn vốn cũng không phải là người như vậy, hắn bất quá chỉ muốn ở trong một thời đại hòa bình mà nhàn nhã hưởng thụ nhân sinh mà thôi.
Nhưng nhân sinh cũng không để cho hắn hưởng thụ.
Hắn nếu một chân đã bước vào loạn thế, thì đã như tên rời cung, không thể thu hồi lại.
Lịch sử trong khi thay đổi hắn, thì hắn cũng đã sáng tạo ra một đoạn lịch sử!
Hơn một ngàn ngày, bất quá là bốn năm, nhưng bốn năm này, so với thời gian hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912593/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.