Nắng hạn gặp mưa, tha hương gặp cố tri vốn là chuyện vui sướng trong cuộc đời, bất quá mưa nếu bất quá chỉ một hai giọt, cố tri lại là chủ nợ thì đó chính là chuyện bị ai trong cuộc đời.
Mã Chu tại thành Đông Đô cũng không phải là có mắt như mù, coi như cũng quen biết mấy người, trong số đó, một người là ông chủ khách sạn, một người chính là ông chủ tửu quán.
Hắn cơm có thể không ăn, nhưng rượu không thể không uống, nhìn thấy mấy hán tử trợn mắt đứng đó, đúng là tiểu nhị tửu quán, cũng chính là cố tri hương của hắn, trong lòng khó tránh khỏi có chút bi ai.
Hắn tuy là cuồng, nhưng cũng không phải là điên khùng không nói lý, cũng biết đạo lý thiếu nợ phải trả tiền, nhìn thấy tiểu nhị liền xoa xoa cánh tay đi tới, trên gương mặt cuồng vọng lộ ra vẻ tươi cười, "Mấy vị huynh đài đến đây, không biết có phải tìm ta?"
Một tiểu nhị gật đầu nói: "Mã công tử quả nhiên có tài, liếc mắt một cái đã nhìn ra chúng ta muốn tìm người.
Phiền người xem qua cái này".
Hắn đưa qua một cuốn sổ, thái độ coi như là khách khí.
Mã Chu nhìn một hồi lâu, trên đó ghi ngày nào uống rượu bao nhiêu đều ghi ra rõ ràng, số rượu này cộng lại cùng một chỗ có thể tắm cả cho voi, xấu hổ tới mức hận không có cái lỗ nào để chui vào.
"Mã công tử, không biết sổ sách này có gì sai không?"
"Không… không có… nhưng huynh đài… xin qua đây nói chuyện chút" Mã Chu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912591/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.