Tiêu Bố Y người trên cao vị, bỗng nhiên tiệp nhận bách quan triều bái, tuy hoảng hốt.
nhưng không hoàng loạn, dù sao hắn cũng đà xông pha qua gió tanh mưa máu, sớm đà quen vạn người nhìn ngó.
Nhưng đối với loại tình hình này, hắn cũng có chút không quen.
Hắn đă quen cùng một ít bằng hữu cười đùa giận mắng, mà không quen đóng trên cao mà nhìn mọi người, tiếp nhận người khác quỳ bái
Nhưng vô luận có quen hay không, hắn vẫn phải nhập gia tùy tục, chỉ là người đang trên cao vị trong lòng vẫn cảnh giá tự nhắc nhở.
chớ có cuồng vọng, tự cho là đúng.
Dương Quảng chính là ví dụ tốt nhất, bản thân cũng đà chính mắt thấy hắn ngà xuống.
Một người cho dù có năng lực, nhưng thống trị Đông Đô hay là quốc gia đều nhất định phải đựa vào lực của nhiầi người.
Quản thần nhìn thấy Tiêu Bố Y im lặng, trong lòng cũng không yên.
Bọn họ đã quen tham bái Dương Quảng, cũng đã quen tham bái Việt vương, nhưng còn chưa quen tham kiến Tiêu Bố Y.
Nhưngvô luận có quen hay không quen.
Hôm nay nhất định phải tới!
Việt vương trước đây thượng triều, bách quan cũng tới không ít.
nhung Đông Đô hiện nay thế ngày một loạn, mọi người đều thúc thù vô sách, Việt vương mỗi lằn thượng triều, người đến cũng mỗi ngày một ít, Việt vương vô cùng nhân từ.
cũng không trách cứ.
Cuối cùng cũng chi tìm mấy người tâm phúc bàn bạc.
quần thằn cũng vui vẻ khi được nhàn nhã.
Quần thần cũng đã quen loại cuộc sống này, qua được ngày nào thì hav
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912582/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.