Tiêu Bố Y tuy nói trợ giúp Sử Đại Nại tìm kiếm cha, nhưng trải qua mấy ngày tìm kiếm, lại phát hiện chuyện phức tạp vượt qua tưởng tượng của hắn.
Với thế lực của Tiêu Bố Y hiện nay tại Đông Đô, đừng nói là tìm người, cho dù tìm một con kiến cũng không thành vấn đề, nhưng trải qua nhiều ngày tìm kiếm, vẫn không có một tin tức nào.
Nam tử trên bức họa tướng mạo tầm thường, thuộc về loại ném vào trong đám đông người là tìm không được, nhưng xem hai mắt lánh lánh, cử chỉ ung dung, làm cho người ta cảm giác được hắn không phải là hạng đầu đường xó chợ.
Tiêu Bố Y tại Đông Đô mời họa sĩ hiển nhiên là nổi tiếng, nhưng khi thấy bức họa đều tự than thở.
Bọn họ mặc dù có thể miêu tả ra hình thể của bức họa, nhưng lại miêu tả không ra thần vận của bức họa.
Tiêu Bố Y hiện tại đang nhìn bức họa phụ thân của Sử Đại Nại, cau mày suy đoán lai lịch của người này, hiện tại hắn miễn cưỡng có thể xác định người này thân phận tôn quý, hơn nữa tính cách cao ngạo.
Điều này thật sự là một loại cảm giác rất kỳ quái, các họa sĩ cũng thảo luận bút họa của người này không bám vào một khuôn mẫu nào, phiêu dật ly kỳ, nhưng đó là cảm nhận đầu tiên về tính cách của người vẽ tranh.
Có lẽ đây là khác đường như cách cả ngọn núi, cũng có lẽ là góc độ nhìn của hắn đích xác là khác với các họa sĩ.
Một người tính cách cao ngạo như thế đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912569/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.