Khi Tiêu Bố Y nói nhận được Áo Xạ Thiết làm đồ đệ, phụ tử đều A Sử Na mừng rỡ.
Áo Xạ Thiết lập tức lại quỳ xuống, hiển nhiên cũng rõ ràng đại lễ bái sư của Trung Nguyên.
A Sử Na cũng muốn quỳ xuống như con mình, lại bị Tiêu Bố Y giữ lại, "A Sử Na, không cần hành đại lễ.
Ngươi và ta đều là bằng hữu".
A Sử Na trịnh trọng nói: "A Sử Na đa tạ ân công xem như là bằng hữu.
Ân công trước cứu tính mạng phụ tử ta, có thể nhận Áo Xạ Thiết làm đồ đệ.
Ta thật sự không biết làm thế nào cảm tạ người mới đúng".
Tiêu Bố Y mỉm cười nói: "Ngươi phá hủy đại sự của Khả Hãn, ở lại thảo nguyên không sợ hắn trả thù sao?"
A Sử Na do dự, "Nếu như thật có thể lấy tính mạng của ta đổi lấy tính mạng của người thảo nguyên, ta thấy cũng đáng.
Trả thù quá nửa sẽ có, bất quá ở phụ cận Khả Đôn, nói vậy cũng sẽ có trở ngại.
Chỉ là Áo Xạ Thiết tuổi nhỏ, ta chỉ sợ nó bị thương tổn…"
A Sử Na muốn nói lại thôi, Tiêu Bố Y đã hiểu được: "Cho nên ngươi mới cho Áo Xạ Thiết ở lại bên cạnh ta?"
"Ân công.
Ta đúng là có ý này, Áo Xạ Thiết ở bên cạnh ân công, chung quy so với ở lại thảo nguyên thì an toàn hơn".
Tiêu Bố Y trong lòng thầm nghĩ, ngươi chỉ sợ không biết, ở bên cạnh ta, thật ra phong hiểm càng lớn hơn nữa.
Bất quá hắn đột nhiên xuất hiện ra một chủ ý bằng trời, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912531/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.