Trình Giảo Kim đã rời khỏi doanh trại, La Sĩ Tín lại nhìn thi thể của Bàng Ngọc, nói: “Trương tướng quân, Bàng tướng quân hắn…” Ánh mắt lướt qua người Bùi Nhân Cơ, đầy hàm ý, hắn đương nhiên biết Bàng Ngọc là bị Bùi Hành Quảng giết.
Trương Tu Đà nhìn vào thi thể Bàng Ngọc nói: “Bàng tướng quân vì nước bỏ mình, chết thảm bởi độc thủ của Tiêu Bố Y, việc này ta sẽ bẩm báo lên triều đình.
Bùi tướng quân khổ cực lắm mới trấn an được binh sĩ vệ phủ, cũng là có công lao lớn”.
Bùi Nhân Cơ giọng run run nói: “Tạ tướng quân, nhưng Hành Quảng hắn đến giờở đâu cũng không rõ…”
Trương Tu Đà nhíu mày nói: “Bùi Hành Quảng truy theo tung tích của Tiêu Bố Y, lại không biết rốt cuộc đã đi đến đâu rồi, lẽ nào cũng trúng phải độc thủ của Tiêu Bố Y? Bùi tướng quân, ngài đem tinh binh ở đây tạm thời quay về Hổ Lao Quan, còn ta sẽ đi tìm tung tích của Bùi Hành Quảng, có được không?”
Bùi Nhân Cơ lại cảm động xen lẫn sợ hãi, chỉ có thể nói: “Làm phiền Trương tướng quân rồi”.
Hiểu con không ngoài phụ mẫu.
Bùi Nhân Cơ lần này đến Quy sơn vốn là để khuyên Bùi Hành Quảng, thầm nghĩ mình chỉ có một đứa con trai, có thể sống an nhàn cả một đời là được rồi.
Nhưng Bùi Hành Quảng lại là người tâm cao khí ngạo, tuyệt đối sẽ không sống một cuộc sống tầm thường, Bùi Nhân Cơ vốn muốn thuyết phục con của mình, không ngờ lại gây ra tai hoạ sát nách này, còn bản thân hắn lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912491/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.