"Ngõa Cương, Ngõa Cương?" Tiêu Bố Y thì thào tự nói, thầm nghĩ đây chính là mình không may mắn nên đụng phải đạo phỉ, hay là lão già chiết tiệt Vũ Văn Thuật mua chuộc tặc nhân ra tay hành thích mình, rồi đổ lên trên người Ngõa Cương?...!
Thần y bắt mạch thật lâu sau, lúc này mới liếc nhìn Tào Huyện lệnh, "Vị này… người kia… nói…"
Hắn nói hàm hồ, Tào Huyện lệnh mồ hôi ròng ròng từ trên đầu chảy xuống, đưa mắt ra hiệu: "Bạch thần y, vô luận thế nào, ngươi phải nhanh một chút chữa khỏi bệnh cho vị tiên sinh này".
Bạch thần y nhìn thấy Tào Huyện lệnh khẩn trương, đã hiểu được lai lịch của người bệnh, lắc đầu nói: "Người bệnh này nhiều năm bị thương, bệnh đã trầm kha, hôm nay lại bị hàn khí xâm thể, mạch tăng cao làm đổ mồ hôi, dùng Ma hoàng thang giải chứng, uống vài thang thuốc là không có gì đáng ngại".
Tào Huyện lệnh mừng rỡ, cuống quít nói: "Vậy mong thần y cho phương thuốc, ta lập tức cho người đi nấu thuốc".
Tiêu Bố Y lại nghe ra chút môn đạo, trầm giọng hỏi: "Thần y chỉ nói giải chứng, chẳng lẽ còn có vấn đề gì khác?"
Bạch thần y nghe Tiêu Bố Y hỏi, lại liếc nhìn Tào Huyện lệnh.
Tào Huyện lệnh lúc này mới có cơ hội giới thiệu, "Vị này là Tiêu đại nhân từ kinh đô đến, ngươi cứ tận tâm mà trả lời đi".
Bạch thần y gật đầu nói: "Tiêu đại nhân nói không sai, mới vừa rồi ta nói, người bệnh này đã bị thương nhiều năm, đã là trầm kha, hôm nay bị lạnh là bệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912403/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.