Đạo nhân đột nhiên nghiêm trọng nói: "Theo nốt ruồi dưới hàm mà nói, công tử năm trước ứng có một nạn, thậm chí sẽ có nguy hiểm tới tính mạng.
Bất quá hai mắt của công tử hóa giải không ít lệ khí, hôm nay xem ra, tuyệt không phải là người đoản mệnh, hơn nữa về sau xem ra, quý không thể tả"...!
Sau khi Tiêu Bố Y từ biệt Vương Thế Sung, mới phát giác ra bản thân cho dù muốn tự hạ thấp mình cũng không thể.
Tuy chỉ lần đầu gặp mặt, nhưng biểu hiện của Vương Thế Sung đã thuyết minh, ở Đông Đô hiện tại, Tiêu Bố Y hắn chính là vạn người để ý, vô luận là Vương Thế Sung ở cách xa tại Giang Đô, hay là Vũ Văn Hóa Cập trước đây vẫn tính kế với hắn, thậm chí nguyên lão hai triều Lý Hồn, Lý Mẫn hoặc là Vũ Văn Thuật, đều không muốn đối mặt giao phong với hắn, cho nên còn vụng trộm hao hết tâm tư muốn tính kế với hắn hay không thì là chuyện ai cũng không thể biết được.
Nhớ tới lần ám sát khi ra khỏi Bùi trạch, Tiêu Bố Y có chút bất đắc dĩ, hắn không phải không lo còn ai đến ám sát hắn nữa, nhưng cẩn thận ngẫm lại, người muốn giết hắn đích xác là không ít, ít nhất Vũ Văn gia, Lý phiệt đều muốn trừ hắn cho nhanh, nên Tô Uy, Trương Cẩn, Ngu Thế Cơ đều là dạng lão gian cự hoạt, cũng khó mà sống chung, hôm nay lại tới một Vương Thế Sung, hèn hạ vô sỉ phát huy đến mức tận cùng, Vũ Văn Hóa Cập so với hắn, quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912390/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.