"Mấy hộ vệ vây quanh bên cạnh Lý Trụ Quốc, nhìn thấy Lý Trụ Quốc đối với Tiêu Bố Y thân thiết, con mắt thiếu chút nữa là rơi xuống.
Một Giáo Thư Lang bất quá chỉ là một quan cửu phẩm, còn Lý đại nhân thân là Trụ Quốc, lại là Tả quang lộc đại phu, quyền khuynh một thời.
Đường quan vinh diệu ít có người bằng, trừ Dương Tố đã chết đi kia, thì chẳng mấy ai so được với hắn, người như vậy lại vỗ vai Tiêu Bố Y?"...!
Tiêu Bố Y ra tay không phải là ngăn chận thích khách, mà là muốn cứu thích khách một mạng!
Khi hắn nhảy xuống tửu lâu đã sớm hiểu rõ, thích khách mà cưỡi ngựa chạy, lại bị đâm hai thương, nói vậy đã là sức tàn lực kiệt, không thể nhảy cao được, nhưng cưỡi ngựa mà chạy trốn ở trong này thì cũng là chết, hiện tại đường ra duy nhất của thích khách chính là chạy lên trên nóc nhà, bất chấp trọng thương.
Nơi này nhà cửa san sát nhau, với công phu của thích khách mà chạy trốn trên nóc nhà cũng tính là phương pháp cuối cùng.
Hắn một quyền đánh gãy cột cờ, mới phát hiện tiềm năng của mình hiện tại là vô cùng vô tận, một quyền đánh gãy cột cờ mà vẫn dư sức, lực của hắn tùy ý động, múa may cái cột cờ thân lớn bằng miệng bát mà vẫn thoải mái, làm cho hắn càng ngày càng phát giác ra diệu dụng của Dịch Cân kinh.
Tiêu Bố Y khi nhảy xuống lầu, sớm biết rằng lầu hai này đối với hắn mà nói cũng không là gì, nhưng vì để che dấu, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912366/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.