Uất Trì Cung xoay người đi thì Tiêu Bố Y vội vàng gọi lại.
Cảm khái hắn đúng là loại tác phong anh hùng không muốn liên lụy đến người khác, Tiêu Bố Y đương nhiên vẫn muốn giữ hắn ở lại.
Đáng tiếc lúc này cũng không có camera, bằng không chụp lại một tấm lưu truyền lại hậu thế cũng làm chấn động thế nhân, Tiêu Bố Y ý niệm trong đầu vừa chuyển, nhắc nhở nói: "Uất Trì huynh, còn hành lý của huynh tại thương đội".
"Về điểm này thì gia sản thật sự không đáng nhắc tới" Uất Trì Cung cười khổ.
Tiêu Bố Y có chút cảm giác, cũng là hiệp sĩ, Uất Trì Cung cùng với đại hán trọng đồng kia lại không giống nhau.
Đại hán trọng đồng cực kỳ tiêu sái, còn Uất Trì Cung tuy cũng có thực lực cùng cơ trí, nhưng nhiều ít vẫn có chút câu nệ, bằng không với võ công của hắn, làm sao có thể kiếm cơm không đủ no cho được?
"Phá gia trị vạn quán" Tiêu Bố Y kéo tay Uất Trì Cung cười nói: "Huống chi huynh thu thập hành lý, ta cũng có thể cùng với huynh ở chung được một lúc nữa".
"Cũng được, chỉ cần cậu không sợ ta liên lụy" Uất Trì Cung cũng nắm chặt tay Tiêu Bố Y, chân thành nói: "Tiêu huynh, Uất Trì Cung ta không có mấy bằng hữu, cậu xem như là một trong đó".
Tiêu Bố Y nghe được những lời này, thực cũng có chút phiêu nhiên, Uất Trì Cung là ai, cùng với mình xưng huynh gọi đệ, cái này thật sự là một việc cực kỳ có thể diện.
"Chẳng qua Lưu Vũ Chu này võ công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912289/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.