Tiêu Bố Y nghe Bùi Minh Thúy nói chuyện với Từ tiên sinh, trong lòng đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác cổ quái.
Loại cảm giác này thật khó diễn tả, xuất phát từ Bùi Minh Thúy.
Bùi Minh Thúy thô lỗ hào phóng, một nữ nhân như thế, trong mắt nam nhân cũng giống như là nam nhân vậy.
Nhưng Tiêu Bố Y đối với cảm giác này càng ngày càng nhạt đi, sau vài lần nói chuyện, lại thấy Bùi Minh Thúy trung thô có tinh, ân uy đều có, tuyệt không ỷ vào tài thế, nàng ta thật ra rất có thủ đoạn!
Chỉ thông qua việc nàng ta nói chuyện với Từ tiên sinh cũng biết, nàng tuy có có vẻ ngông cuồng, nhưng lời lẽ lại hết sức mạch lạc, rõ ràng dị thường.
"Một nửa còn lại là nghe danh Bùi tiểu thư kỳ nữ trong thiên hạ đã lâu," Từ tiên sinh nghe Bùi Minh Thúy hỏi, khẽ cười nói: "Thật sự là ta cũng muốn gặp cô một lần".
Lời hắn nói nhiều ít cũng có chút ám chỉ, làm cho tất cả mọi người sắc mặt đều khẽ biến, nghĩ đến tính cách của Bùi Minh Thúy nhất định là sẽ nổi giận, không nghĩ đến Bùi Minh Thúy chỉ thản nhiên nói: "Ta thì tính là kỳ nữ gì, Từ tiên sinh quá lời rồi".
Quả nhiên như Tiêu Bố Y đoán, tuy ở đây có mười mấy người, nhưng đáng để Bùi Minh Thúy giới thiệu chỉ có ba người.
Mọi người lại ngồi xuống, Bùi Minh Thúy liếc nhìn Tiêu Bố Y, "Tiêu huynh có từng gặp qua Mộng Điệp cô nương chưa?"
Nàng xem ra ngạo mạn vô thường, rất ít khi để người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912277/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.