Chương trước
Chương sau


"cảm ơn bạn diepmonghonghoa đã tặng tà 10k đậu"
Ánh mắt trần tĩnh kỳ ngưng lại, hắn nhìn thẳng vào viên hi:
- ta sẽ được lợi gì?
- lợi ích không phải người khác cho, mà chính ngươi phải tự mình giành lấy. cuộc chiến tranh giành quyền lực này, nó có thể là nguy cơ, cũng có thể là cơ hội, đạt được thứ gì và đạt được bao nhiêu, tất cả phụ thuộc ở chính bản thân của ngươi.
- nghĩa là ta sẽ không nhận được bất kỳ sự trợ giúp nào của ngươi?
- cái đó còn phải coi là trong trường hợp nào, cần thiết hay không.
Viên hi đứng dậy, đi qua chỗ trần tĩnh kỳ, vươn tay chạm vào bờ vai hắn, lướt qua cổ, đặt trên mái đầu.

- như ta đã có nói, ta không phải kẻ địch, chúng ta là đồng minh. và... còn hơn thế nữa.
Khi viên hi nói đến chữ cuối cùng thì từ miệng nàng một luồng nhiệt khí phả vào cổ của trần tĩnh kỳ, làm hắn xao động.
"soạt" một tiếng, trần tĩnh kỳ đột nhiên xoay người, nắm lấy cánh tay thon của viên hi, kéo nàng vào lòng.
- a...!
Lực kéo khá lớn khiến cho viên hi bị mất thăng bằng, lập tức té ngã.
- ngươi... ngươi làm gì vậy?!
Viên hi dùng sức muốn thoát ra, song bởi do lực đạo của trần tĩnh kỳ quá lớn, thân thể bị hắn giữ chặt, trong nhất thời nàng khó có thể thoát thân.
Trần tĩnh kỳ nhìn nàng nhếch môi:
- không phải lúc nãy ngươi bảo đợi ta xác nhận xong thì sẽ cho ta uống triền ti tửu, tắm nước mộng hồn?
- bây giờ... bây giờ là ban ngày... ưm...!
Viên hi nói được tới đó thì miệng đã bị lấp kín. trần tĩnh kỳ cứ thế giữ lấy thân thể nàng, hôn lên môi nàng, muốn tách mở hàm răng. song viên hi nhất quyết đóng chặt, chẳng để hắn tiến vào bên trong.
Trần tĩnh kỳ còn lâu mới chịu thua, lập tức đặt ma trảo lên phong nhũ đầy đặn, trên nụ hồng mai véo mạnh một cái.
- ư a...!

Hiệu quả tức thì. ngực bị tập kích, viên hi theo phản xạ hé môi kêu đau, thế là trần tĩnh kỳ liền nhân cơ hội đi vào.
Viên hi có phản kháng, nhưng khá yếu ớt. được một lát, nàng triệt để buông xuôi, thôi chẳng cố khép miệng nữa, thay vào đó còn bắt đầu đáp lại, cùng người triền miên.
Chả mấy chốc, cổ áo của viên hi đã bị vạch mở, khoảng trống đủ rộng để nhìn thấy chiếc áo lót màu lam bên trong. trần tĩnh kỳ cho tay lần xuống dưới, đang muốn cởi bỏ hoàn toàn y phục của nữ nhân trong lòng thì...
"soạt" một cái, viên hi giống như một con linh xà tuột khỏi tay hắn. tới lúc này, trần tĩnh kỳ chính thức xác nhận được một điều: viên hi biết võ công. rõ ràng là nàng đã cố tình trêu đùa hắn.
Cổ áo còn hở, viên hi nở nụ cười duyên, lui nhanh về phía sau. nàng đứng tựa cây cột nối liền ba tầng lầu, khuôn mặt lộ ra mấy phần thích chí, bộ dáng trêu ngươi nói:
- tĩnh kỹ công tử, trời muộn rồi, công tử nên quay về thôi... tiểu nữ phải nghỉ ngơi.
"quả nhiên là cố ý chơi ta."
Trần tĩnh kỳ nghe qua lời nọ, lập tức thấy quen. còn nhớ trước đây, cũng tại thính phong các này, viên hi nàng đã giả vờ say rượu để câu dẫn hắn. lúc đó hắn do cố kỵ nên dù rất muốn ăn cũng không dám ăn, chỉ hôn một chút, sờ mó một chút rồi sau đó chủ động tách ra. khi ấy hắn đã nói một câu thế này: "viên hi, trời muộn rồi, ta nên quay về... cô nương hãy nghỉ ngơi đi."
Đối chiếu với câu nói ngày ấy của hắn, mấy lời hôm nay của viên hi rõ ràng chính là cố tình lặp lại. hành vi của nàng, đấy là sự đáp trả. thế mới thấy, nữ nhân rất dễ ghi hận, muốn trêu đùa họ thì nhất thiết cần chuẩn bị đề phòng bị trả đũa.
- viên hi, ngươi như thế là thất tín đấy.
Viên hi lại không cho là đúng:
- ta chỉ nói có thể sẽ cho ngươi uống triền ti tửu, để ngươi tắm nước mộng hồn chứ đâu khăng khăng khẳng định. mà, cho dù ta thực hứa, vậy thì cũng đâu nhất thiết hôm nay. ngày mai, ngày mốt, ngày kia, ngày kìa... hì hì... tóm lại ta muốn cho lúc nào thì sẽ cho lúc ấy, ngươi không thể bắt ép ta.

Trần tĩnh kỳ chép môi đứng dậy:
- ngươi chẳng phải quân tử.
Viên hi thản nhiên tiếp nhận, còn cười:
- ta đương nhiên không phải quân tử. ta chỉ là một nữ tử chân yếu tay mềm.
Viên hi ngươi mà chân yếu tay mềm?
Trần tĩnh kỳ hắn tin mới lạ. trong lòng tự hiểu hôm nay muốn hưởng thụ ôn nhu là điều không thể, hắn đành phải cất bước ra về. lúc đi ra tới cửa chính của căn phòng, hắn chợt dừng chân, hỏi:
- ta có điều thắc mắc: làm sao viên hi ngươi khẳng định ta che giấu tài năng?
Hắn rất nghi hoặc. trần tĩnh kỳ hắn tự ngẫm, thấy mình cũng không để lộ ra sơ hở nào, chẳng hiểu tại sao mà viên hi lại khám phá ra được. từ thái độ, ánh mắt của nàng, nó cho thấy nàng không hề suy đoán mà đã xác định.
Bên trong, viên hi đứng tựa cột trông theo, miệng cười nhạt:
- không biết ngươi có tin hay không, nhưng ta đã chờ đợi ngươi. ta biết ngươi chẳng giống với bất kỳ ai trên thế gian này. ngươi... "khác biệt" với chúng ta.
Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.