*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe được thanh âm của đối phương, huyết dịch khắp người Chúc Vân Tuyên thoáng chốc như đông cứng lại, cánh tay ôm lấy bên eo Yến nhi cũng dần siết chặt, nhưng có vẻ Yến nhi dường như vẫn chưa nhận ra, chỉ do do dự dự muốn đưa tay nhận lấy hoa đăng nhưng lại không dám, mãi đến khi Chúc Vân Tuyên thấp giọng nhắc bé con: “Yến nhi thích thì cứ cầm đi.”
Nhóc con lúc này mới hết sức vui mừng hí hửng nhận lấy chiếc đèn hoa đăng, sau đó vô cùng ngoan ngoãn nói cảm ơn cùng đối phương: “Cảm ơn bá bá ạ.”
Khi Lương Trinh nhìn đến vị trị cổ tay Chúc Vân Tuyên, ý cười trong mắt càng thêm nồng đậm. Chúc Vân Tuyên bị cái nhìn kia làm cho hoàn hồn, bèn mau chóng ôm Yến nhi đổi qua bên tay kia, kế đó lại chột dạ kéo ống tay áo xuống cố tỏ ra bình tĩnh gật đầu, rồi mới lãnh đạm nói: “Cảm ơn.”
Lương Trinh lại nhẹ nhàng xê dịch người qua giơ tay cản lại một lúc, ánh mắt Chúc Vân Tuyên khẽ ngưng lại, đám thị vệ ở sau lập tức tiến lên một bước rút trường kiếm ra một nửa, hết sức cảnh giác nhìn chằm chằm Lương Trinh.
Lương Trinh phì cười nhìn Chúc Vân Tuyên, chỉ thấy mi mắt đối phương khẽ híp lại, tất cả tâm tình đều chìm vào đáy mắt, nhìn qua không rõ ràng được đang có cảm xúc gì.
Sau một hồi trầm mặc giằng co, Lương Trinh chủ động xoay người né qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-hua-nhi/735475/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.