*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến giữa tháng hai, Chúc Vân Cảnh cùng Hạ Hoài Linh dẫn theo ba nhóc con tiến cung nói lời cáo biệt với Chúc Vân Tuyên, bọn họ sắp sửa phải trở về phía nam.
Chúc Vân Tuyên đã hết tháng ở cữ, thân thể tiểu hoàng tử cũng dần chuyển biến tích cực, nhưng nếu muốn khỏi hắn cần phải nuôi dưỡng một khoảng thời gian dài. Chúc Vân Cảnh đã quyết định sẽ mang nhóc con này đến Nam Cương tìm danh y, tương lai làm sao, e là phải trông chờ vào vận mệnh của chính nó rồi.
Ngày rời kinh, Chúc Vân Tuyên cải trang xuất cung đưa tiễn bọn họ. Do khí trời vẫn còn se lạnh, cho nên ba nhóc con đã theo ma ma vào trong xe ngựa chờ đợi, còn Chúc Vân Cảnh xuống xe nói lời cuối cùng tạm biệt với Chúc Vân Tuyên. Hai người huynh đệ bọn họ nhìn nhau hồi lâu không nói gì, dù sao xong lần từ biệt này, cũng không biết bao giờ mới có thể gặp lại.
Một lát sau, Chúc Vân Cảnh giơ tay vỗ vai Chúc Vân Tuyên lên tiếng than thở: “Từ nay về sau đệ đã hoàn toàn trở thành chủ nhân thiên hạ, làm tốt lắm.”
Chúc Vân Tuyên gật đầu: “Huynh… Huynh nhớ bảo trọng, chờ thêm vài năm nữa, đệ sẽ triệu hồi Định Quốc công trở về kinh thành.”
Chúc Vân Cảnh chợt nở nụ cười: “Nạn cướp biển phía nam còn chưa được dẹp yên nữa là, nôn nóng làm gì, hơn nữa ta cũng thích sống ở đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-hua-nhi/735466/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.