Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Nhà lao âm u lạnh lẽo, trên đỉnh đầu chỉ có một khung cửa sổ.
Lệnh Dung ngồi trên giường, nhìn bầu trời chuyển từ bừng sáng cho tới khi tối mịt, hôm nay mùng một, không có trăng, ngoài cửa sổ trời tối đen như mực.
Từ xa có tiếng bước chân, có người đứng trước cửa gõ hai cái, nghe thấy tiếng trả lời của Lệnh Dung, mới đẩy cửa đi vào.
Cai ngục bưng hộp thức ăn lên trên bàn, cũng không nói gì nhiều, chắp tay với Lệnh Dung, không dám nhìn loạn, lặng im lui ra ngoài. Phía sau lại có một vị cai ngục nữa, một tay bưng chậu gỗ, bên trong đựng nước sạch, tay còn lại cầm khăn khô, đặt trên bàn, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa.
Tuy hai vị này mặc xiêm y của cai ngục, nhưng đã là cai ngục của Cẩm Y Vệ, dĩ nhiên thân thủ hơn xa người thường.
Vừa rồi thấy người nọ bưng chậu nước, nhìn thế nào cũng thấy không được tự nhiên.
Nếu không phải không khí trong nhà lao quá âm u, nhìn dáng vẻ cung kính kia, nàng còn tưởng mình đang ở một khách điếm bình dân.
Lệnh Dung nuốt nước bọt, liếm môi nhìn hộp thức ăn.
Bị ép uổng hơn nửa ngày, ngoại trừ nhấm nháp chút ít điểm tâm nhạt nhẽo ở Vạn Phương viên, từ sáng tới giờ nàng chưa có gì bỏ bụng. Nàng mở hộp thức ăn, bên trong có ba món mặn một món canh, còn có một hộp điểm tâm, hình như là đồ ăn của Ngũ Hương Trai, trang trí vô cùng tinh xảo, nhìn mà thấy thèm.
Rửa tay xong, nàng cầm đũa gắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-co-nang/607889/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.