Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Hàn Mặc trải qua một đêm hung hiểm, sau khi được thái y chữa trị, đã không còn sốt cao.
Thái y sợ ông lại lên cơn sốt, vậy nên lúc nào cũng canh giữ ở Phong Hòa Đường, chờ tới giờ là đổi dược cho ông, sau khi về phủ được chăm sóc kịp thời, có Dương thị ở bên, Hàn Mặc mê man vài lần, chạng vạng ngày hôm sau, tinh thần đã tốt lên một chút. Hai vị thái y thấy thế, nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn không dám phớt lờ.
Dương thị dựa theo phương thuốc của thái y để đun thuốc, chờ Hàn Mặc tỉnh lại, sai người đặt gối mềm sau lưng ông.
Khuôn mặt Hàn Mặc tái nhợt, bà đút thuốc cho ông, ông vẫn luôn nhìn chằm chằm bà.
Hai người kết thành phu thê đã hai mươi năm, hiện tại đều đã hơn bốn mươi tuổi, thế nhưng rất ít khi thấy Hàn Mặc nhìn bà như vậy. Nha hoàn và vú già đều đứng ngoài rèm trướng đợi lệnh, chỉ có phu thê hai người yên lặng nhìn nhau. Dương thị cảm thấy không được tự nhiên, vội dời mắt đi, "Sao phải vội vàng hồi kinh? Cứ chậm rãi vài ngày cũng được."
"Ta sợ không chống đỡ được." Hàn Mặc dừng một chút, "Trước lúc chết, ta chỉ muốn gặp nàng."
Dương thị nhìn ông, im lặng không nói.
"Hai mươi năm qua...." Ông dừng lại, muốn cầm lấy tay Dương thị, nhưng bà nhẹ nhàng tránh đi.
"Bọn nhỏ đều đã lớn." Dương thị đặt bát thuốc xuống, "Thái y nói chàng cần nghỉ ngơi, không thể hao tâm tổn sức."
"Lúc hôn mê, ta cảm giác vô cùng mệt mỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-co-nang/607847/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.