Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Lệnh Dung vô cùng bất ngờ.
Sau khi giải cứu Cao Tu Viễn, nàng chưa hề gặp lại hắn thêm lần nào, ai ngờ sau khi rời kinh ngắm tuyết lại nhìn thấy hắn.
Hôn sự hai nhà Hàn – Phó là do Điền Bảo không có ý tốt thúc đẩy, Lệnh Dung rơi vào đường cùng gả cho Hàn Chập, ở Hàn gia như đi trên tấm băng mỏng, đương nhiên trong lòng cực kỳ hận Điền Bảo. Mà sở dĩ Điền Bảo nhúng tay vào mối hôn sự này là do Cao Tu Viễn quay trở về cáo trạng, mới có thể ghi thù, khiến cho Hoàng Đế và đại hoạn quan liều mạng đắc tội Hàn gia, cũng nhất quyết phải đẩy Phó gia vào hố lửa, cứ vậy trở thành kẻ thù của nhau.
Lúc ấy nàng còn cảm thấy hắn như gió xuân tháng hai, trăng sáng giữa hè, trong sáng thanh cao. Ai ngờ hắn ta lại là kẻ lòng dạ hẹp hòi, ỷ vào quyền thế để trả thù, đức hạnh như vậy, thật uổng cho dung mạo thanh tú kia.
Trong lòng Lệnh Dung vướng mắc, cài lại áo choàng, lạnh giọng nói: "Cao công tử, thật trùng hợp."
"Phu nhân...." Cao Tu Viễn sửng sốt, "Phu nhân biết thân phận của tại hạ?"
"Đâu có gì lạ." Lệnh Dung cười lạnh, gió thổi qua lớp áo choàng hồ ly, nhẹ nhàng phớt qua hai má, ánh mắt của nàng lại lạnh lùng, "Dù sao sau khi công tử quay trở về đã tặng một phần đại lễ, lễ vật quá nặng, sao ta có thể không tra rõ nguyên nhân. Bên ngoài lạnh, ta đi vào trước." Dứt lời, nàng kéo Hàn Dao vào phòng riêng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-co-nang/607791/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.