Vẫn như mọi khi, rãnh rỗi là liền say xỉn...
Cố Minh Châu đi loạng choạng về căn hộ của mình. Vừa bước vào trong thì liền cảm nhận được một mùi hương quen thuộc. Hơi ấm trên giường còn chưa hết. Cô mơ màng mĩm cười, xoay người dậy, nằm nhìn hai bức tranh trên tường..
Tên khốn kiếp nhà anh, không biết nói một lời xin lỗi, lớn như thế rồi mà đối mặt với tình cảm lại cực ngốc Cố Minh Châu lẫm bẫm xong chìm vào giấc ngủ.
Trong mơ cô mơ thấy một yêu tinh, đè mình hôn xuống, nụ hôn thật nóng bỗng và triền miên khiến cô khó thở đến sắp đi tong luôn.
Um... Từ từ A Mãnh... A là tiểu Lang à Cố Minh Châu thở hòng hộc rồi lại ngủ tiếp đi. Sói bên cạnh mà không có phòng bị gì..
Xin lỗi.. Là anh sai.. Anh nhớ ra rồi.. một giọng nam trong đêm thật nhẹ nhàng như làn gió. Anh nói anh nhớ ra rồi...
Cô nghe gì đó nhưng lại không rõ những lời thì thầm bên tai đó là gì .
Khi thức dậy soi gương, Cố Minh Châu có thể khẳng định , có một loại người khi mơ cũng có thể tự cắn môi mình, trong số những người đó có cô.
A.. Sợ chính mình
[...]
Mọi việc diễn ra nhàm chán được vài ngày. Người bên tòa nhà bên kia bị sock tâm lý lâu vậy sao ? Tới giờ vẫn không biết lếch xác qua xin lỗi. Việc này cũng cần người dạy nữa à. Anh sắp mất vợ tới nơi rồi đó tên ngốc. Cố Minh Châu hậm hực quăng cả cây bút đi.
Lục Tư Phiên dùng hình dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731132/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.