Phủ Tứ Hoàng Tử :
Cố Minh Châu bị ôm về tới tận phòng mình. Tới giờ cô mới phát hiện mình đã hồi phủ. Cả đoạn đường cô cứ mơ mơ màng màng.
Tại sao nàng lại bỏ đi, ở nơi này có gì không tốt ? nhìn mặt hắn giả vờ ngây ngốc vô tội, cơn tức của cô lại bọc phát.. Cô cố gắng kiềm nén diễn với hắn
Bỏ ta xuống trước, ta sẽ nói cho chàng nghe giọng nhỏ nhẹ có tí dụ dỗ mê hoặc.. Đế Vân Mãnh suy nghĩ một tí rồi đặt cô xuống cạnh giường gần đó..
Cố Minh Châu ngồi xuống chỉnh chu y phục, ánh mắt sắc bén phóng thẳng về hắn. Người nào đó hơi chột dạ, nhưng vẫn có tỏ ra ngốc nghếch đáng thương như con mèo bị chủ bỏ rơi.
Ta muốn hỏi chàng trước, chàng có bao giờ nói dối ta điều gì không ?
Đế Vân Mãnh không cần suy nghĩ đáp ngay Không có hắn chưa từng nói dối cô thật mà
Hay lắm.. ngoan cố thế là cùng cô cười cười đầy châm biếm.. Con bà nó.. tính gạt bà bao lâu nữa hả, cái con hàng này
Vậy ta hỏi chàng, vì sao chàng không có ngốc mà lại giả vờ ngốc nghếch trước mặt ta ? Chàng diễn cho ai xem hả ? Muốn lừa ta bao lâu nữa cô càng nói càng tức giận, nghiến răng nghiến lợi.. Nhưng ai kia đổi lại khá bình tĩnh. Lúc hắn thấy thức ăn ngay chổ Tiểu Lang đã thấy có chút lạ.
Ta không gạt nàng, ta từng nói ta không ngốc, nhưng là nàng một mực không tin
hắn đâu có lừa cô
Lương lẹo thật chứ.. tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731079/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.