Ở ngọn núi vô danh ngoài huyện Phì Thành, binh Trương Huyễn chia làm hai đường, hắn lệnh Uất Trì Cung dẫn bảy trăm binh lính đi đường vòng lên trước mai phục ở phía Bắc ngọn núi vô danh.
Hắn dẫn một ngàn binh lính chậm rãi đến núi vô danh, lúc này đội quân trên núi còn chưa biết Từ Viên Lãng rút quân đi Nam, bọn họ phát hiện quân Tùy đã đến, khoảng hơn ba ngàn người nhanh chóng tập kết hướng Nam.
Trương Huyễn nhìn sắc trời một chút, trên không trung sắc trời nhuộm màu đỏ chói, núi rừng và thành trì nơi xa nhìn như lửa, đắm chìm trong ánh sáng màu hồng nhạt. Trong cơn mưa nhiều ngày khiến các nơi gần như mốc meo, lúc này xuất hiện buổi trời chiều tráng lệ khiến tinh thần người ta không khỏi phấn chấn.
Hắn quay đầu vung trường kích, quân đội lập tức ngừng di chuyể,n bắt đầu triển khai trận tuyến. Trương Huyễn tay cầm trường kích giục ngựa tiến lên quát lớn:
- Chủ tướng quân địch có thể chiến đấu một trận không?
Chủ tướng quân địch là Tưởng Thăng Vũ, là phụ tá đắc lực của Từ Viên Lãng, y dẫn hơn ba ngàn người bao vây núi vô danh, chờ đợi tin tức của Từ Viên Lãng, một khi Từ Viên Lãng phục kích quân chủ lực thành công, y sẽ cho tấn công lên núi.
Lúc đầu Tưởng Thắng Vũ vốn là một Giáo Úy quân Tùy, võ nghệ cao cường, tay mang một thiết thương sáu mươi cân. Y thấy sắc trời đã tối, bất lợi chiến đấu với địch, liền giục ngựa tiến lên hô:
- Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117327/quyen-1-chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.