Trong lòng Trương Huyễn mừng rỡ, viện quân nhanh như vậy đã tới rồi sao? Hơn nữa lại là Bùi Hành Nghiễm, cũng chính là Bùi Nguyên Khánh, người này chính là hảo hán đứng thứ ba tiếng tăm lẫy lừng cuối thời Tuỳ.
Nhưng Trương Huyễn vẫn có một tia nghi hoặc, sao chỉ đến hơn trăm kỵ binh?
Bùi Hành Nghiễm tự Nguyên Khánh, năm nay chí có mười bảy tuổi, xuất thân Bùi thị ở Văn Hi vọng tộc có danh tiếng ở Hà Đông, thân thể y cao to ngang với Trương Huyễn, eo nhỏ vai rộng, làn da trắng nõn, tướng mạo oai hùng tuấn tú, cử chỉ trầm tĩnh hữu lễ, là một thiếu niên xinh đẹp hiếm thấy.
Y không chỉ có tướng mạo anh tuấn, mà còn võ nghệ cao cường, tay cầm một đôi Bát lăng mai hoa lượng ngân chuỳ (chuỳ hoa mai tám cánh sáng ánh bạc),nặng đến một trăm sáu mươi cân, cùng với La Sĩ Tín được khen là phi ưng song mãnh (hai con phi ưng mạnh mẽ).
Bùi Hành Nghiễm dường như hiểu được nghi ngờ của Trương Huyễn, lại khẽ cười nói:
- Tôi phụng mệnh đến ven bờ kênh Vĩnh Tế tuần tra, vừa mới gặp được binh lính Trương tướng quân phái đi xin cứu viện, cho nên tôi liền vội vàng chạy đến, vừa hay gặp tướng quân phản kích quân địch.
- Thì ra là thế, đa tạ Bùi giáo uý kịp lúc chạy đến cứu viện rồi, không biết Trương đại soái bây giờ như thế nào?
Bùi Hành Nghiễm liếc mắt nhìn về phía sau nói:
- Thời gian cấp bách, không bằng vừa đi vừa nói!
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117297/quyen-1-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.