Trương Huyễn vốn muốn đi tìm huyện lệnh Vương Khê, nhưng hắn vừa xuống lầu thành, đã thấy Lư Khánh Nguyên dẫn một gã công tử trẻ tuổi vội vàng chạy đến.
Người trẻ tuổi này Trương Huyễn chỉ cảm thấy dường như hơi quen mặt. Suy nghĩ sơ một hồi, hắn lập tức nhớ ra, trong thọ thần của Lư lão gia tử có gặp qua. Con cháu Thôi thị ở Thanh Hà, khi đó Lư Khánh Nguyên đã từng giới thiệu cho hắn.
- Hiền đệ!
Lư Khánh Nguyên vội vã vẫy tay về phía hắn hô:
- Có chuyện quan trọng.
Trương Huyễn bước nhanh đến nghênh đón, hắn đã nhớ ra người trẻ tuổi này, tên là Thôi Nguyên Hàn.
- Lư huynh, chuyện gì?
Lư Khánh Nguyên chỉ vào con cháu Thôi thị bên cạnh nói:
- Vị này chính là Thôi Nguyên Hàn, hiền đệ ở trong Lư phủ đã từng gặp y, còn nhớ không?
Trương Huyễn gật đầu, hành lễ sơ sơ với Thôi Nguyên Hàn:
- Thôi huynh có gì chỉ giáo phải không?
Thôi Nguyên Hàn lo lắng nói:
- Trương tướng quân nhất định phải mau chóng phá vây, các người binh lực quá ít, căn bản không chịu được toàn lực tấn công của Trương Kim Xưng. Ta có thể nói rõ cho tướng quân biết, lần này Trương Kim Xưng đánh các ngươi là có kẻ chủ mưu. Gã xuất động năm ngàn Diêm La Quân, đây là quân đội tinh nhuệ nhất của gã, chính là muốn đặt tướng quân vào chỗ chết.
Trương Huyễn âm thầm cả kinh, Trương Kim Xưng phục kích mình không ngờ là có kẻ chủ mưu? Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117293/quyen-1-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.