Hai người vào bắc môn, đi vào một quán tên là Tửu quán Thịnh Đoàn Nhi, khách trong tửu quán không đông, người ngồi chỉ một nữa chỗ ghế quán, Trương Huyễn dẫn theo AViên lên tầng hai, tìm một chỗ cạnh cửa sổ rồi ngồi xuống.
- Ngươi ngồi đối diện! Trương Huyễn chỉ vào chỗ đối diện.
A Viên liền giật mình, nàng chỉ là một con nha hoàn làm sao dám ngồi cùng bàn với chủ nhân, nếu theo quy định ở phủ La là sẽ bị đánh gãy chân, nàng luống cuống nói nhỏ:
- Tôi đứng hầu công tử ăn cơm, chút nữa tôi sẽ xuống dưới lầu.
- Mau ngồi xuống!
Trương Huyễn làm bộ tỏ vẻ không vui nói:
- Đứng ở cạnh ta thì giống cái gì, bây giờ đang ở ngoài, không cần cầu kỳ như vậy.
-A Viên không biết làm sao, đành phải ngoan ngoãn ngồi đối diện hắn. Trương Huyễn thấy điệu bộ nàng ngoan hiền, liền lấy thực đơn khắc trên bảng trúc đưa cho nàng, cười nói:
- Như vậy mới là đứa bé ngoan chứ, muốn ăn gì thì tự chọn đi!
A Viên khẽ giọng lẩm bẩm một hồi.
- Ai là đứa bé ngoan chứ, người ta đã hai mươi tuổi rồi.
Nàng nhận lấy thực đơn, cặp mắt liền sáng lên. Đến tửu quán này chính là đề xuất của nàng, nàng biết điểm tâm tửu quán này rất nổi tiếng, cũng là món nàng thích nhất, hồi trước tích góp được ít tiền, thì nàng và các chị em đến đây để mua mấy món điểm tâm.
Nàng vừa vẫy tay, tửu bảo liền vội đến trước mặt cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117286/quyen-1-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.