Thời gian sắp đến canh tư, Trương Huyễn suất quân dần dần tiếp cận quân doanh. Đại doanh quân Cao Câu Ly giống như được rào doanh bao quanh, bốn phía bố trí tám toà tháp canh cao cao, có bốn toà hiển nhiên là vừa mới xây dựng hoàn thành. Có thể trông thấy rõ ràng trên tháp canh có bóng người đi lại, còn có mấy đội binh lính ở bốn phía rào doanh qua lại tuần tra. Quân Cao Câu Ly rõ ràng tăng cường cảnh giới.
- Đám đồ chó chết này không chỉ có trạm canh gác, rõ ràng còn có trạm gác ngầm!
Thẩm Quang chỉ vào hai gốc đại thụ xa xa, thấp giọng nói với Trương Huyễn:
- Tôi phát hiện có người mai phục phía trên.
Trương Huyễn gật đầu:
- Người Cao Câu Ly cũng nghĩ rằng chúng ta có thể sẽ đến giải cứu tù binh, cảnh giới rất nhiều, rõ ràng là mới tăng cường.
- Vậy dùng biện pháp cũ đi!
Thẩm Quang thấp giọng cười nói:
- Tôi chạm vào bên trong trước, thẳng tay phóng một mồi lửa!
Trương Huyễn lắc đầu:
- Lần này không thể phóng hoả, sẽ lan đến trại tù binh. Chúng nó nằm quá gần nhau.
- Nhưng chúng ta không có khả năng cùng lúc đối phó với tất cả trạm gác và tuần tra, sẽ bị phát hiện.
Thẩm Quang lo lắng nói.
Trương Huyễn cười khổ một tiếng nói:
- Bây giờ ta hiểu được Thôi Hoằng Thăng vì sao nói một khi hành động phải quyết đoán. Bởi vì ông ta biết rõ chúng ta tránh không khỏi trạm canh gác. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117271/quyen-1-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.