Lư Thận thở dài:
- Thôi cũng được, nếu như con đã quyết định như vậy thì ta cũng không có thêm lời nào nữa, con hãy đem theo gia quyến lên thành Lạc Dương đi! Để họ sống ở huyện Kế ta đây có chút không yên lòng.
Lư Thận nhìn người con trai cả bằng ánh mắt đầy ẩn ý và nói:
- Chắc là con đã hiểu được ý ta!
Lư Trác cảm thấy vô cùng khiếp sợ trong lòng, lẽ nào phụ thân đã biết chuyện Thanh nhi suýt chút nữa là bị bắt đi?
Y không dám giải thích chỉ biết cúi sâu người xuống hành lễ:
- Hài nhi tuân mệnh!
Ngày hôm sau trời vừa mới sáng, La Thành đã chạy hồng hộc đến viện tử của Trương Huyễn. Lúc này Trương Huyễn đang thu xếp hành lí, nhìn thấy La Thành chạy tới với khuôn mặt đỏ như gấc liền cười nói:
- Có cần phải vội vã như vậy không?
- Đại ca mau đi với đệ, có người tới tìm huynh!
- Là ai?
- Mau đi theo đệ!
La Thành không kịp giải thích, cứ kéo tay Trương Huyễn mà đi. Hai người bước nhanh đến đại sảnh. Khi bước tới nơi thì họ nhìn thấy phó đô đốc La Nghệ đang ngồi nói chuyện phiếm với một vị khách.
Vị khách này khoảng 70 tuổi, dáng người bậc trung, tinh thần vô cùng quắc thước, không thể ra được sự già cả trong con người của ông ta. Người này đầu đội mũ sa, mặc một bộ mãng bào màu tím, eo thắt đai ngọc, rõ ràng đây chính là một vị quan lớn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117244/quyen-1-chuong-99-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.