Trương Huyễn ngồi một mình trong đình một lát, hắn còn đang cẩn thận nghĩ lại cuộc nói chuyện vừa rồi với Lư Trác. Thật ra bên trong vẫn còn rất nhiều thứ chưa thỏa mãn, cần tự mình lý giải.
Lư Thanh chắc chắn sẽ không nói với phụ thân rằng nàng có tình cảm với mình. Đó là tính cách ngượng ngùng của một thiếu nữ, nên nàng sẽ giấu trong lòng.
Nhưng Lư Trác chưa chắc đã không đoán ra. Hai người trẻ tuổi cùng ở cùng với nhau hai ngày hai đêm, cùng chung hoạn nạn, khó mà không sinh ra tình cảm. Lư Trác hiển nhiên cũng hiểu được điều này, nhưng muốn giữ sự trong sáng cho con gái nên mới bảo Đại Ân Minh giữ trong lòng.
Trương Huyễn còn đoán được ý tứ khác của Lư Trác khi tìm mình. Đó chính là hy vọng mình không truyền tin này ra ngoài, như vậy không chỉ liên lụy đến danh dự của Lư gia mà ông ta cũng không muốn Thôi gia đến gây chuyện. Dù sao thì ở một mức độ nào đó, Lư gia cũng không thể đắc tội với Thôi gia.
Trương Huyễn đột nhiên cảm thấy vô vị. Điều gì Lư Trác cũng suy xét đến cả rồi, chỉ có một điều ông ta chưa nghĩ tới, đó là cảm nhận của con gái mình. Ông ta căn bản không để tâm tới tình cảm của con gái, chỉ cần con gái bình an vô sự, giữ được sự trong sạch thì ông ta không để ý tới chuyện gì nữa. Nói cho cùng, không ta cũng chỉ quan tâm bản thân.
Lúc này, có mấy người khách đang cười nói đi dọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117231/quyen-1-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.