Không biết qua bao lâu, bọn họ mới từ từ tỉnh lại từ trong kích tình, mới phát hiện ra hai người bọn họ trên người sớm đã không còn một mảnh vải, gắt gao ôm nhau, quần áo bị xé thành mảnh nhỏ, trôi theo dòng nước, binh khí mang theo cũng không biết tung tích, không biết là bị cuốn đi hay bị bọn họ ném xuống đáy biển.
Cho dù chiến đao Dương Đàm đưa cho hắn rơi xuống đáy hồ, nhưng may mà túi da đựng hồ lô đồng của hắn trước khi đi đã đưa cho Uất Trì Cung, tránh gây ra sự tiếc nuối lớn nhất của Trương Huyễn.
Trong lòng hai người đều rất vui mừng, còn có cảm giác thủy dung tuyệt vời, bọn họ nhìn sâu vào mắt nhau, trong ánh mắt phảng phất có ánh lửa chạm vào nhau, lại một lần nữa hôn sâu.
Một lúc lâu sau, rốt cục gió yên sóng lặng, Trương Huyễn mới phát hiện ra bọn họ đang ở gần một hòn đảo nhỏ, đá ngầm đều là loại nham thạch núi lửa điển hình.
Lúc này, hắn thấy cách đó không xa trên một cái đá ngầm bén nhọn có một phần bè bị vỡ thành mảnh nhỏ, hóa ra bè không phải bị sóng đánh vỡ mà là bị đá ngầm đánh vỡ.
Trương Huyễn đi qua, chọn lấy hai miếng da dê lớn một chút, quay về đưa cho Tân Vũ cười nói:
- Dùng cái này che đi, tốt hơn là không có gì.
- Dạ.
Tân Vũ ngượng ngùng nhận lấy hai miếng da dê, thắt chúng quanh hô, làm thành một chiếc quần đơn sơ.
Nàng chợt phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117210/quyen-1-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.