Tất cả mọi người đều lo lắng thay Trương Huyễn, thậm chí ngay cả Lý Cương cũng lo lắng, y vẫn luôn không nghĩ ra tại sao Trương Huyễn lại nhận tội, y giải thích cho Trương Tu Đà là vì trượng nghĩa, nhưng bản thân Lý Cương cũng cảm thấy giải thích này quá gượng ép.
Hiện tại ngay cả Hoàng đế cũng hỏi vấn đề này rồi, Trương Huyễn nên trả lời thế nào, trả lời không tốt rất có thể sẽ bị Vũ Văn Thuật nắm lấy cơ hội vồ đến, Lý Cương cũng nghe ra trong giọng nói của Thánh Thượng nghiêng về Vũ Văn Thuật.
Trong lòng Trương Huyễn đã tính trước, không chút hoang mang nói:
- Khởi bẩm bệ hạ, tuy rằng người không phải do ty chức giết chết, nhưng ty chức bằng lòng gánh tội thay cho La Sĩ Tín, để y tự do.
Những lời này khiến cho tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, không ngờ ở trước mặt Hoàng đế cũng nói như vậy, trong lòng Sài Thiệu khẩn trương, lúc nào rồi còn dám nói như vậy!
Trương Tu Đà vẫn không nói gì, ánh mắt nhìn chăm chú vào Trương Huyễn, ông ta vốn đã tuyệt vọng, nhưng hiện tại trong lòng ông ta mơ hồ dâng lên một tia hy vọng.
Dương Quảng không hiểu hỏi:
- Tại sao ngươi phải gánh tội thay cho y?
- Bệ hạ, La Sĩ Tín là tướng tài của Đại Tùy, trong cuộc càn quét loạn phỉ ở Sơn Đông đã lập được chiến công hiển hách, loạn phỉ Sơn Đông chỉ cần nghe đến tên của y đều sợ hãi. Tướng tài của Đại Tùy như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117169/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.