Tuy rằng vết thương của Vũ Văn Thuật dần dần tốt lên, nhưng vẫn không thể đi đường, ông ta được vài tên gia nô khiêng kiệu tới nội đường của quan thự phủ Hà Nam.
Lý Cương rất khách sáo, mời Vũ Văn Thuật ngồi xuống, lại thành khẩn nói:
- Thân thể Vũ Văn Đại tướng quân không khoẻ, cần gì phải đích thân đến chứ. Có chuyện gì để lệnh lang tới đây chuyển lời là được.
Vũ Văn Thuật khẽ hừ một tiếng:
- Chỉ sợ con trai ta đến, Lý phủ quân ngay cả cửa cũng sẽ không cho nó vào, lão phu đành phải tự mình đến đây một chuyến.
Lý Cương nghe giọng điệu ông ta khắc nghiệt, chỉ cười, không đáp lời của ông ta. Giọng nói Vũ Văn Thuật vừa chuyển đề tài, lại nói:
- Lão phu là vì việc đêm qua mà đến, không biết Lý phủ quân định khi nào thả mấy tên con nuôi bất hiếu của ta đây?
- Vụ án trên cơ bản ta đã tra rõ ràng, những người không quan hệ với vụ án này ta sẽ lập tức thả ra. Xin Vũ Văn Đại tướng quân yên tâm, ta sẽ không để cho bọn họ chịu oan ức.
- Vậy đa tạ, nếu phủ quân nói vụ án đã điều tra rõ, như vậy ai là hung phạm? Nghe nói hung phạm có hai người, không biết Lý phủ quân cho rằng đó là ai?
- Hung thủ đương nhiên không thể là hai người, chỉ có điều có hai người đều tự xưng là hung phạm, trên thực tế chỉ có thể có một người. Căn cứ vào kết quả điều tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117162/quyen-1-chuong-34-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.