Đầu hạ, thành Thanh Luân. 
Sắc trời vàng vọt, đại mạc mệnh mông, rặng núi trơ trụi, là nơi diễn ra trận chiến cuối cùng. Đại điện hạ, Thành Vương, Triệu Sơ Túc, Bộ Thiên Hành thống lĩnh hàng vạn đại quân tề tựu tại cổng thành phía Bắc. Phá Nguyệt đứng bên cạnh Bộ Thiên Hành. 
Đã ba tháng trôi qua kể từ khi Bộ Thiên Hành lấy trộm chiến xa. Một tháng trước, Đại Tư mô phỏng chế tạo thành công, quân Thanh Luân không còn ưu thế. 
Cổng thành đã bị phá, trên thành lầu rất nhiều nơi bị cháy, tường thành đen kịt, tàn tạ, liên tục có binh lính Thanh Luân từ trên đầu thành rơi xuống. Hôm nay, cuối cùng quân Đại Tư cũng đã bao vây binh lực của Triệu Phách. 
– Báo… – Một binh sĩ của quân tiên phong xông tới trước mặt Đại điện hạ và các vị tướng lĩnh khác. – Trong thành, trong thành… 
– Thế nào? – Mộ Dung Lan biến sắc, còn tưởng Triệu Phách có mai phục. 
– Treo cờ trắng! – Vẻ mặt của binh sĩ có vẻ cổ quái. 
Một tuần hương sau, tiếng chém giết ngừng hẳn. 
Dưới sự tháp tùng dày đặc của hàng trăm quân lính, các tướng lĩnh cưỡi ngựa vào thành, leo lên thành lầu, nơi này có thể quan sát tình hình của toàn bộ thành Thanh Luân. Cảnh tượng trước mặt khiến tất cả mọi người đều im lặng. 
Người, toàn bộ là người. 
Hàng ngàn, hoặc có thể là hàng vạn người Thanh Luân đều quỳ rất ngay ngắn dưới thành lầu, dày đặc như mặt biển màu xanh sẫm. 
Người đầu tiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-bat-hoi/2215260/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.