Đã là ngày thứ ba sau khi cậu chủ nhỏ của Trình Tranh mất tích, bà nội thì ngất lên ngất xuống, Trình Thịnh sốt ruột tìm kiếm con trai, sai người bao vây khắp thành phố.
" Nói! Các người đưa con trai đi đâu? "
Trong bóng tối, Trình Thịnh ngồi vắt chéo chân, đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn, thẩm vấn hai tên đã bắt cóc Trình Tranh.
Hai tên bị trói lại, đánh đập dã man không ra hình người.
Thấy một tên thuộc hạ cầm một con dao sắc nhọn đưa ra, hiện tại đang kề sát vào cổ một trong hai tên đó liền sợ hãi run rẩy
" Tôi, tôi nói tôi nói, tối hôm qua cậu chủ chạy trốn khỏi chúng tôi, trời lại quá tối, nghĩ là cậu ấy đã lăn xuống dưới chân núi chết rồi, nên không tìm nữa... "
Trình Thịnh cau mày khó chịu, không gian càng lúc càng lạnh lẽo, như có cơn gió lạnh thổi qua.
" Ở đâu? "
" Ở khu rừng ngoại thành phía tây, đừng, xin đừng giết tôi, không phải tôi cố tình bắt cóc cậu chủ, đều là phó giám đốc kêu chúng tôi bắt cóc cậu chủ, xin hãy tha cho chúng tôi! " Một tên sợ hãi run lẩy bẩy khai ra hết mọi chuyện.
Tên còn lại như muốn lao đầu vào xông lên đánh hắn một trận, đúng là nhát gan, thế mà phó giám đốc lại giao cho hắn cái công việc này. Truyện Đông Phương
Phó giám đốc? Không phải là chú họ của Trình Tranh sao? Tại sao lại làm vậy với người cháu này như vậy?
Trình Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sinh-vui-ve/2696446/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.