Trên đường về nhà, rất nhiều cây thông noel hiện ra trước mắt, ánh đèn lấp lánh trên phố tạo một cảm giác ấm áp bao phủ lấy cô.
Hừ, biết vậy cô đã mua cây thông về trang trí trong nhà rồi.
Tiêu Lạc liếc nhìn Trình Tranh, đôi mắt sáng lên trông thấy, nghiêng đầu ngả về phía anh.
" Trình Tranh " Cô cất tiếng gọi.
" Ừ, tôi đây. "
"... Giáng Sinh vui vẻ. Tôi không có quà cho anh đâu! " cô gãi đầu cười cười nhìn anh.
" Cảm ơn, Giáng Sinh vui vẻ. "
Anh hơi cong môi cười " Có muốn đi đâu chơi không? "
Cô lắc đầu, nhìn chiếc điện thoại, mười một giờ mười chín phút. Sắp không kịp rồi.
" Tôi chỉ muốn về nhà nhanh thôi, anh lái xe nhanh chút đi! "
Anh nghĩ rằng chắc là do cô buồn ngủ quá, lại còn không mặc áo khoác chạy ngay đến chỗ anh làm, anh chỉ mỉm cười nhẹ lái xe nhanh hơn như ý cô.
...
Về nhà, cô nhanh nhẹn bước xuống chạy vào trong, suýt nữa là trượt chân ngã, may mà anh ở phía sau đỡ cô, quan sát cô cho đến khi vào đến phòng khách. Cô xỏ đôi dép bông vào, nhìn anh " Trình Tranh, anh có biết mấy giờ rồi không? "
" sắp qua ngày mới. Mười một giờ bốn bốn "
Cô vội vã kéo tay anh đi vào trong bếp, cô đi đến bàn ăn cắm nến, tìm bật lửa thắp lên. Cô cười nhìn anh, khuôn mặt không giấu nổi niềm vui
" Trình Tranh, sinh nhật vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sinh-vui-ve/2696044/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.