" Anh sao vậy? Tự nhiên hỏi kì lạ "
Tiêu Lạc ngơ ngác hỏi, cô không hiểu anh hỏi vậy là có ý gì, chẳng lẽ cô đã làm chuyện gì sai rồi?
" Tô Tiêu Lạc. " Trình Tranh phải mất một lúc sau mới mở miệng gọi tên cô được, anh nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp có hồn của cô, cuối cùng vẫn không tự chủ được mà hôn lên môi cô.
Trình Tranh bị anh hôn thì cả người đờ đẫn ra, một lúc sau cô hết dưỡng khí nên cố gắng đấm vào lưng Trình Tranh. Anh miễn cưỡng rời khỏi môi cô, nhìn thấy má cô ửng hồng rất khả ái.
" Anh cưỡng hôn tôi! Anh... Anh..." Cô đưa tay che mặt lại, không cho Trình Tranh nhìn.
Cô vùng vẫy muốn thoát ra khỏi anh, định nhảy xuống người anh chạy ra ngoài.
" Tiêu Lạc, đừng quậy! " Trình Tranh không để cô vùng vẫy thích làm gì thì làm, hai tay vẫn ôm lấy bé con đang ngồi không yên.
Tiêu Lạc bị lời nói của anh làm cho phát ngốc, chẳng còn cố gắng thoát khỏi vòng tay anh nữa. Nếu biết trước sẽ gặp tình huống như thế thì cô đã chẳng dại gì mà bước chân vào căn phòng này.
Eo cô bị anh giữ chặt lấy lâu như vậy, giờ mà nói mình không đau thì đang là nói dối.
" Trình Tranh, tôi không đi nữa! Anh bỏ tay ra đi, đau... " Tiêu Lạc đưa tay giữ lấy cánh tay anh để chống đỡ.
Trình Tranh nghe thấy tiếng của cô, lại thấy hai mắt đỏ hoe rưng rưng giọt lệ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sinh-vui-ve/2696028/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.