Cô gái nhàn rỗi Thất Phân yêu thích đi dạo đêm, vì có thể nhìn thấy hươu sao.
Mỗi bữa tối cô chủ động kéo Lễ đang ngồi trên ghế sofa xem Thế giới động vật, “Thời tiết ngày càng ấm áp rồi, mau ra ngoài đi dạo đi.”
Lễ vẫn ngồi im như phỗng.
“Nhanh lên mà.” Thất Phân nài nỉ.
Lễ nuốt hết khoai tây chiên trong miệng, “Tuần lộc là loài khác giới không nên gặp quá thường xuyên.”
Câu này, Lễ nói với tư cách bạn trai của cô.
Hai người thành đôi nhờ công của ai nhỉ? Cũng nhờ Lịch Viễn Châu.
Thất Phân sắp tốt nghiệp thỉnh thoảng bị gọi về trường để điền các loại báo cáo. Lễ không đi trượt tuyết thì tất nhiên sẽ đi cùng.
“Quê anh có đại học không, giống như ở đây?” Gần đây Thất Phân hỏi Lễ rất nhiều thông tin về Vương quốc Giáng sinh, Lễ cũng trả lời tận tình.
“Có, giống như ở đây thôi, anh không học đại học vì thân phận đặc biệt nên có thầy dạy riêng.”
Thất Phân phụng phịu, “Thế thì không vui bằng chúng em, một mình học chán lắm.”
“Anh cảm thấy rất yên tĩnh học được nhiều kiến thức.” Lễ biện bạch.
Một chiếc Porsche lao ngang qua trước mặt hai người, Lễ lập tức ôm chặt lấy Thất Phân, “Có bị giật mình không?”
Thất Phân lắc đầu.
Chiếc xe quay đầu lại dừng trước mặt hai người. Lịch Viễn Châu bước ra cùng kiếng râm.
Thất Phân hiếm khi thấy anh khoe khoang như vậy, cũng lâu rồi không gặp.
“Thất Phân đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sinh-kiep/3485871/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.