Sử tịch triều Lê rất đầy đủ, còn có người chuyên môn viết tiểu sử cho Tiết Viễn, đều có thể tra được trên mạng.
Tôi ngẫu nhiên lấy một số dữ kiện lịch sử để kiểm tra, hắn đối đáp trôi chảy, thậm chí còn bổ sung thêm. Cảnh tượng đột nhiên giống như hỏi nhanh đáp lẹ về kiến thức lịch sử trên một chương trình truyền hình nào đó,chỉ tiếc trả lời đúng cũng không có thưởng.
"Nếu không ta đánh cho ngươi xem hai bộ quyền." Hắn đứng dậy cố gắng chứng minh thân phận của mình.
"Ấy, không cần." Tôi đã tin bảy tám phần, bây giờ đang trong giai đoạn sụp đổ và tái tạo lại thế giới quan.
Thanh niên tóc dài bạch y trước mắt này, không hợp với hoàn cảnh xung quanh, đôi mắt đen sâu thẳm của hắn ta đang nhìn chằm chằm vào tôi, lời nói cử chỉ đều lộ ra hắn không phải là người của thế giới này.
Vị tướng từ ngàn năm trước dường như thực sự đứng trước mặt tôi.
Tôi vội vàng lướt qua nội dung trang web, thấy hắn được lịch sử đánh giá rất cao, anh hùng thiếu niên, trụ cột của đất nước, biên giới hoà bình có một phần công lao của hắn, chỉ tiếc qua đời sớm.
Hắn chết rất truyền kỳ, còn lãng mạn, truyền thuyết dân gian nói hắn là sao võ khúc hạ phàm, sau khi lập được nghiệp lớn, liền thừa dịp đêm tối chạy tới dòng sông, chân giẫm lên mây đạp sao trăng, xoay chuyển đất trời thăng thiên.
Tôi không nghĩ việc chết trong bồn tắm một nghìn năm sau lãng mạn lắm đâu.
Mà tôi thì sao, đem vị anh hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nguyet-co-nhan/248142/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.