Rạng sáng ngày thứ 5, cơn mưa nhỏ đã kéo dài nhiều ngày ở Nhạn Thành bỗng nhiên to hơn.
Giang Nguyên đúng 6 giờ thức dậy, bên ngoài cửa sổ âm u, mưa to như sậu.
Anh cầm lấy di động, bất ngờ nhìn thấy tin nhắn của Phùng Sướng vừa gửi tới vài phút trước: Anh dậy chưa?
Giang Nguyên trực tiếp bấm vào cuộc gọi thoại.
Sau một vài giây, cuộc gọi đã được bắt máy.
– Em còn chưa ngủ à? – Anh biết cô đang ở Rwanda, chênh lệch múi giờ sáu giờ với Nhạn Thành.
– Vâng. – Bên phía Phùng Sướng có vẻ rất yên tĩnh, cô hỏi anh, – Anh đã xem tin tức chưa?
Đương nhiên Giang Nguyên có xem rồi, là một trong những người trong cuộc, dù là anh không tính xem thì cũng có vô số người rảnh rỗi chia sẻ cho anh xem.
Những tin đồn hỗn loạn đã gây rắc rối cho Giang Nguyên ở một mức độ nhất định, nhưng anh không để tâm đến điều đó.
Hầu hết các tin báo đều dựa trên suy đoán và vô căn cứ. Phùng Sướng cùng Lý Đại Tranh hai lần đi du lịch, rõ ràng là anh đều đã biết, nhưng lại bị người ta khuếch đại não thay đổi hoàn toàn bản chất sự việc, thế cho nên ngay cả video anh cũng không có hứng thú click mở.
Trước khi đi Phùng Sướng có nhắn lại “trở về nói cụ thể sau”, vậy thì anh sẽ chờ cô trở về.
– Xem rồi. Ngày nào em mới về?
– Giang Nguyên, chúng ta dễ tụ dễ tan đi.
Giang Nguyên phải mất một lúc mới lý giải được ý tứ câu “dễ tụ dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nguyen/947997/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.