– Từ đã.
– Có chuyện gì?
– Dẫu gì cũng phải giúp em chỉnh xong máy chiếu chứ Giang Nguyên.
Giang Nguyên tay siết chặt lại thành nắm quyền, bình tĩnh quay người lại.
– Máy chiếu có vấn đề gì vậy?
– Em không biết nữa.
– Điều khiển từ xa đâu?
– Không tìm được.
Giang Nguyên nhìn bốn phía, vòng qua Phùng Sướng, nhặt một vật dài màu be từ khoảng trống giữa ghế sofa ở hàng ghế sau và sàn nhà lên:
– Đây không phải là…
Những lời còn chưa nói hết đã đột ngột kết thúc khi nụ hôn của Phùng Sướng rơi vào bên tai anh.
Cô rõ ràng là có dự mưu từ trước, mới ngồi xuống bên sô pha cùng anh, chờ anh quay đầu lại.
Giang Nguyên không cần sờ cũng biết lỗ tai mình nhất định rất nỏng bỏng, anh nuốt khan nước miếng, đôi môi mềm mại của Phùng Sướng chuyển qua cằm anh.
Lần này thì khắp núi đồi đều nổi lên lửa lớn.
Giang Nguyên lui về phía sau một bước dài, nhưng không thể đứng dậy, Phùng Sướng cách anh quá gần, bị anh mang theo cùng ngã xuống dưới đất.
Giang Nguyên đỡ eo cô, muốn đẩy cô ra, Phùng Sướng lại bưng mặt anh, hôn lên môi anh một cái.
Giang Nguyên:
– Đứng…
Phùng Sướng hôn anh.
Giang Nguyên:
– Lên…
Phùng Sướng lại hôn anh.
Môi cô hé mở, nhất quyết không để anh nói hết một câu hoàn chỉnh.
Bởi vì cúi người xuống, mái tóc mềm mượt của cô xõa xuống bên cổ anh, bên mặt anh, tay anh còn đặt trên eo cô, cô đang ở trên người anh.
Giang Nguyên không nói gì thêm nữa, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nguyen/947980/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.