– Trời má. – Có người thấp giọng kêu khẽ.
Động tĩnh của nhóm người này thật sự quá lớn, tất cả bởi vì mấy người đàn ông cao to cường tráng đi theo sau bọn họ, cũng bởi vì khí chất và dáng vẻ của mỗi người bọn họ đều ngời ngời nổi bật, rất khó không gây chú ý cho mọi người.
– Một, hai, ba, bốn…Tự dưng lòi đâu ra bốn soái ca, hai người đẹp vậy trời, ôi mẹ ơi, đây là nhãn phúc gì vậy trời.
– Áu áu, tớ muốn đi xin WeChat soái ca. – Chu Giai Lộ xúi giục Vương Thiến.
– Thôi tớ xin, nhìn là biết không dễ trêu chọc vào rồi. Hơn nữa biết đâu người ta là có đôi có cặp rồi, tớ cần gì tự rước nhục chứ?
Chu Giai Lộ cười gượng:
– Ừ cũng phải.
Cô ấy quay lại nhìn Diêu Chính Hạo, lại phát hiện Diêu Chính Hạo không còn ngồi ở đó nữa, lại dòm nhìn tìm kiếm, thì ra là đi tìm Giang Nguyên.
Ngay giây phút nhận ra Phùng Sướng, Diêu Chính Hạo đã hốc miệng đến nhét được quả trứng gà.
Anh ta tức thì nhìn về phía Giang Nguyên, Giang Nguyên ngồi xổm dưới đất, đang cắm cúi luồn những sợi dây dài qua ống trại. Khi làm việc anh lúc nào cũng tập trung cao độ.
Diêu Chính Hạo chờ đến sốt hết cả ruột, sợ bỏ lỡ trận náo nhiệt này bèn chạy qua đó.
Giang Nguyên nghe anh ta nói nửa câu, đứng lên nhìn về phương hướng anh ta chỉ.
Vừa nhìn một cái ngay cả Diêu Chính Hạo cũng phát giác ra điều không bình thường rất kỳ lạ.
Vị trí dừng chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nguyen/947976/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.