Lưu Cạnh Phàm lớn hơn Giang Nguyên 4 tuổi, lúc nhỏ chính là tiểu bá vương nổi tiếng gần xa của phố Kim Ngân này, cả ngày dẫn theo một đám nhóc con làm cho đường phố gà bay chó sủa. Bố mẹ thì đi làm, ông bà đương nhiên không quản lý được.
Giang Nguyên hoàn toàn khác với Lưu Cạnh Phàm. Anh từ nhỏ được dạy dỗ nghiêm khắc, không chỉ đi theo ông ngoại luyện thư pháp, còn phải đi Chính bộ theo bố. Mẹ anh bà Hạ Linh rất ít khi yêu cầu anh làm gì, nhưng ánh mắt bà giống như thước đo, quản lý từng hành vi cử chỉ trong quá trình trưởng thành của Giang Nguyên.
Ngay từ lúc nhỏ, Giang Nguyên vẫn luôn được hàng xóm láng giềng khen là học sinh ba tốt, là hai đường thẳng song song với Lưu Cạnh Phàm chuyên môn gây chuyện.
Sở dĩ có quen biết nhau, là bởi vì lần chạm mặt tình cờ ở thư viện thành phố. Lưu Cạnh Phàm thấy sách trong tay Giang Nguyên là quyển mình vừa mới xem qua, những cảm nghĩ đầy bụng sau khi đọc xong đang không có chỗ chia sẻ, tức thì như là gặp được tri kỷ, anh ấy hồ hởi lôi kéo Giang Nguyên trò chuyện suốt cả chặng đường về nhà.
Trong cuộc trò chuyện này, cả hai đã thay đổi ‘thành kiến’ của họ một cách ngạc nhiên.
Thì ra Lưu Cạnh Phàm từ lâu không phải là A Mông nước Ngô.
Không biết từ khi nào anh ta đột nhiên có hứng thú với việc “đi học”, dần dần trở thành “đứa trẻ con nhà người ta” trong miệng người lớn.
Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nguyen/947967/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.