Ăn uống xong, mọi người tụ tập ở KTV gần trường học, đặt hai phòng riêng đối diện nhau, cả đám tha hô nhảy nhót hát hò, vui chơi đến khí thế ngất trời.
Diêu Chính Hạo tiếp thu đề nghị của La Duệ, âm thầm đặt một bó hoa.
Trong tiếng hoan hô hò hét ồn ào anh ta thấp tha thấp thỏm đi về phía Thôi Chỉ Nghi, phản ứng đầu tiên của Thôi Chỉ Nghi lại nhìn sang Giang Nguyên.
Giang Nguyên nhìn cậu bạn thân, khóe miệng mang nụ cười, mắt nhìn thẳng.
Kết quả là, Thôi Chỉ Nghi chần chừ không nhận, Tiêu Nhã bước lên giải vây, nhận lấy bó hoa đáng thương, đặt sang một bên.
Diêu Chính Hạo đau khổ hết sức, cả tối ôm microphone hát hết bài này tới bài khác, bia trên bàn cũng bị anh ta mở hết lon này đến lon khác.
Diêu Chính Hạo uống say ngất, quấn lấy Giang Nguyên không cho phép anh về trước, nói là không được bỏ mặc mình một mình. Giang Nguyên dở khóc dở cười, đành phải ở lại, Diêu Chính Hạo lại được voi đòi tiên, lại tiếp rót hết ly rượu này đến ly rượu khác cho anh.
Chơi thỏa thích đến hơn mười một giờ, đám bạn đều đã xõa hết mình gần như say hết rồi mới ra khỏi phòng hát.
Mấy người kề vai bá cổ đi dạo dọc bờ sông Nhạn, Diêu Chính Hạo chưa thỏa mãn gân cổ lên gào:
– Cô bé kia nói với tôi, tôi không phải là người trong mộng của cô ấy…
– Nói rằng thế giới này đối tốt với cô ấy không nhiều…
Mấy nam sinh cùng đồng loạt hát theo lên, giọng của Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nguyen/947965/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.