Ký đắc niên thì
Tương kiến họa bình trung
Nguyệt hữu quan sơn kim dạ nguyệt
Thiên lý ngoại
Tố quang đồng
(Còn nhớ rõ năm đó, gặp nhau trong bức họa, trăng trên núi cũng như đêm nay, ở ngàn dặm xa, đều có ánh sáng trắng thuần khiết)
Chợ kinh thành – triều đại nhà Minh, Trung Quốc, công nguyên 1368-1644.
“Tiểu cô nương, nhìn bên này nè, túi tiền xinh xắn, khăn tay, quạt giấy, tùy ý xem nha, rất rẻ, rất rẻ, mau tới mua nha.”
“Thịt heo này tuyệt đối ngon, sáng nay mới mổ đó. Đại thẩm, bà yên tâm, Vương nhị ta làm người rất có chữ tín mà.”
“Bán tẩu… bán tẩu đây…”
“Ai da, chúng tôi chỉ làm ăn nhỏ thôi. Ai, được rồi, được rồi, tính ngươi mười lăm đồng được chưa?”
“Mau đến đây xem đi, nồi niêu chén bát, mại dô, mại dô.”
Mới sáng tinh mơ, ngoài chợ đã đủ loại thanh âm rao bán của những người bán hàng rong, người đến người đi rất náo nhiệt.
Lẫn trong đám người có một bóng dáng nho nhỏ, liều mình chen từ trong đám đông nhô đầu ra, hết nhìn đông tới ngó tây, tựa như đang tìm kiếm cái gì đó.
“A… có rồi…” tiểu nhân ảnh (dáng người nhỏ) đó dường như đã phát hiện ra mục tiêu của nàng, gạt đại thẩm mập mạp đang đứng chắn trước mặt, nhảy tới một quầy nhỏ.
“Lỗ đại thúc, hôm nay cháu muốn 5 cái.” Tiểu nhân ảnh cao hứng nói với ông chủ quầy.
“Hạ Hà, sao hôm nay ngươi lại lấy nhiều hơn hai cái? Có phải muốn mời tình lang ăn cùng hay không?” Lỗ đại thúc bán Cao linh qui nhìn tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nam-tieu-nuong-tu/125509/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.