Thẩm Chính từng hỏi Thẩm Sách: "Cậu có từng nghĩ, e rằng một đời này mới là giả?"
Nếu như một đời này chẳng qua là một giấc mộng hóa bướm(*),là huyễn tưởng, bởi vì hắn quá mức bi thương thống khổ mà tự tạo ra giấc mộng này. Sau khi mặt trời mọc, từ trong mộng tỉnh lại, phát hiện nằm trong lòng vẫn là Chiêu Chiêu lạnh như băng. . . . . .
(*) có một câu chuyện về người tên Trang Chu một ngày nào đó nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn mà không hề ý thức được mình là Chu, sau khi tỉnh dậy lại ngạc nhiên phát hiện mình là Chu. Không biết mình nằm mộng hóa bướm hay bướm nằm mộng hóa Chu.
Một đoạn đường cuối của giấc mộng đẹp kia hẳn là Giang Nam, cố hương của hắn và cô.
***
Đầu hạ chẳng mấy chốc đã lại tới.
Tựa như chim nhạn bay về phương nam, bốn mùa tự thiên cổ chưa từng thay đổi, loài vật vẫn như vậy, chỉ có triều đại và con người là đổi khác.
Sau Tết bác cả đột ngột rời khỏi trần thế, Thẩm Sách và Thẩm Chính giữ đạo hiếu ba tháng. Tế tổ vào đầu hạ, Thẩm Chính sẽ lần đầu đại diện hậu nhân của Thẩm gia tham dự, cũng là lần cuối cùng lộ diện với thân phận này, sau đó sẽ quy y cửa Phật.
Quan hệ dây dưa phức tạp, thay đổi ở chi trưởng của Thẩm gia càng lớn.
Bởi vậy, cô và Thẩm Sách dự tính sau lễ tế tổ sẽ công khai quan hệ.
Trước lễ tế tổ, cô về nhà ở Trier bảo vệ luận án, hoàn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nam-lao/1084218/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.