Biệt Phong Khởi biết Giang Lạp đây là đang muốn thực hiện lời hứa với y, công bằng mà nói ra lai lịch thân phận của bản thân mình. Vì vậy y lập tức ngồi xuống ghế trước mặt Giang Lạp, như bé ngoan đoan chính mà điều chỉnh ổn thỏa tư thế hai tay đặt lên đầu gối.
Kích động quá! Như vậy là từ nay về sau y có thể thống trị được tiểu thư sinh này rồi.
Giang Lạp nói: “Trảm Ngọc gọi ta là thiếu gia.”
Biệt Phong Khởi mỉm cười gật gù: ”Vậy ngươi là người bên nhánh chi khác của Giang gia đúng không?” Mặt y kiểu ta đã nhìn thấu chân tướng này từ lâu rồi.
Giang Lạp mỉm cười.
“Trảm Ngọc chỉ thừa nhận một thiếu gia, còn các thiếu gia khác của Giang gia y đều gọi là công tử.”
Nụ cười của Biệt Phong Khởi thoáng chốc cứng đờ, chần chừ đánh giá Giang Lạp: “Không phải như ta nghĩ chứ…?”
Giang Lạp gật gù: “Đúng như ngươi đang nghĩ. Nếu ngươi đã trải qua chứng ly hồn thì hẳn nên biết thế gian này còn tồn tại chuyện về đầu thai tái thế, gọi là “Tá thi hoàn hồn”.
Biệt Phong Khởi rốt cuộc không còn cười được nữa.
Sự tĩnh lặng ngột ngạt duy trì một lúc lâu, y đột nhiên không hề báo trước đứng dậy mở rộng cửa ra.
Sau đó dùng sức nắm lấy cánh tay của Giang lạp, ánh mắt sắt bén như chim ưng chậm rãi nheo lại, đáy mắt toát lên tia nguy hiểm cùng sự tức giận.
“Ngươi lại muốn gạt ta nữa có đúng không?” Trong giọng nói mang theo một chút gì đó may mắn.
“Không, lần này là thật.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-lap-song-lai/732616/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.