Ôm một bụng thắc thỏm lo âu ngồi tàu hỏa đến Đài Bắc, nhưng vừa xuống tàu, Đàn Nhân và Bá An cùng ngơ ngác.
Bà nội tới tận ga đón họ, cạnh bà thấp thoáng một bóng người màu trắng, mờ ảo trôi bập bềnh.
"Bà nội!" Bá An lo lắng kéo bà nội ra sau lưng mình. "Có gì thì đối phó chúng tôi đây, không liên quan đến bà nội tôi..."
"Đừng lo!" Bóng trắng hiện hình hoàn toàn thành một thiếu nữ. "Tôi là quản gia của 'người quản lý đô thành', tên tôi là Đắc Mộ. Tôi được giao nhiệm vụ tới đón hai người."
Bà nội vỗ vai xoa dịu Bá An. "Không sao đâu, chúng ta về nhà đã rồi tính!"
Ngồi trên xe bà nội, Bá An vẫn ngơ ngác. "Bà nội, sao bà biết hôm nay tụi cháu..."
"Bà biết hết. Bà còn biết rất nhiều việc hai đứa không biết..." Bà nội lo lắng nhìn cháu. "Phong ấn bầu trời xong, bà già cả rồi coi như tránh được kiếp nạn. Còn hai cháu thì... phải làm sao bây giờ?" Bà rầu rĩ vừa nói vừa khởi động ô tô để chở hai vợ chồng về nhà mình.
Về đến nhà ngồi xuống cùng nhau, bà cúi đầu nghĩ ngợi xem nên nói thế nào, Đắc Mộ đã cười và mở đầu trước. "Để tôi nói vậy. Trước khi phong ấn bầu trời, Na Tra đại nhân đã từng bảo hai người phải tới đô thành để tránh nạn đúng không?"
Đàn Nhân sững người. "Đúng thế!" Na Tra đúng là có nhắc đến 'người quản lý'. Trước nay cô cũng từng nghe chúng thần tán phét với nhau, rằng đô thành có một người, thân là người thường nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-lam/262675/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.