Bộ não mạnh mẽ và hoàn hảo của Quý Thu Hàn lúc này đang chạy với tốc độ chưa từng thấy.
Anh đã ngầm đánh dấu một chữ thập màu đỏ vào địa điểm thư phòng kia rồi. Ưm một tiếng, đ@u lưỡi ướt át của anh đụng vào phía trên nướu răng, th ở dốc một hơi, như thể đang tính toán xem mình có thể chịu được bao nhiêu dây lưng vậy.
“Em uống thuốc quá liều bao lâu rồi?”
“Nửa tháng gần nhất…, hai mươi ngày trước…”
Quý Thu Hàn thành thật trả lời, Giang Trạm có thể kiểm chứng những câu hỏi này rất dễ dàng. Anh phải cung cấp số liệu càng chính xác càng tốt, để Giang Trạm thấy được thành ý của mình.
“Bốp” một tiếng, cơn đau như thiêu đốt đột nhiên bùng phát trên cái mông phải đầy vết đỏ, Quý Thu Hàn đau đớn r3n rỉ, giọng điệu vừa giận vừa tủi thân: “Em không lừa anh…!”
Giang Trạm không nói gì, ánh mắt hắn dừng trên bắp đùi đang khẽ run rẩy của Quý Thu Hàn, gần đây anh gầy quá, sức khoẻ cũng kém đi. Giang Trạm thoáng nhìn đồng hồ trên tường, cuối cùng thì hắn cũng vẫn đau lòng anh.
“Anh chỉ muốn nghe lý do.” Giang Trạm tăng tốc.
“Có phải là do em nhận thấy tình trạng của mình đang trở nên tồi tệ hơn? Hay là do vụ án 11/7 mà em đang điều tra đã khiến em cảm thấy bị k1ch thích trở lại và cần tăng liều lượng thuốc để kiểm soát sự phát triển của tình trạng này?”
Quý Thu Hàn không thể không thừa nhận, trực giác của Giang Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-hoa-duc-cham-son/2177733/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.