Chiếc máy bay riêng của Loan Lưu cất cánh vào nửa đêm. Trên đường đi, Giang Trạm đại khái đã hiểu ra là có chuyện gì, đến bệnh viện đã là năm giờ sáng, cơn mưa đêm ẩm ướt của Chiangmai vẫn còn vương trên vai áo hắn.
“Sao lại thế này?!”
“Anh Quý không cho người khác tới gần…! Cũng không cho nhân viên y tế băng bó. Tô Tiểu Na đang hôn mê, anh Quý nhất định đòi đứng ở cửa phòng bệnh trông giữ, nói sao cũng không chịu rời đi!”
Ánh mắt Giang Trạm đầy lửa giận, hắn đẩy Phương Bắc ra, và trông thấy dưới ánh đèn sợi đốt lạnh lẽo trên trần nhà chiếu xuống hành lang bệnh viện cách đó không xa, Quý Thu Hàn đang ngồi trên băng ghế, anh cúi đầu, giơ tay che mặt.
Dòng dịch bên chân anh chảy tích táp, uốn lượn trên sàn nhà, là hỗn hợp của máu và nước mưa.
Mới nửa tháng không gặp, Giang Trạm vừa nhìn đã thấy lòng đau như cắt.
Đôi giày da giẫm vào máu, Giang Trạm ngồi xổm xuống trước mặt anh, cố gắng gọi tên anh. Nhưng dường như Quý Thu Hàn không nghe thấy, những đốt ngón tay xanh ngắt vẫn che kín mặt, toàn thân tràn đầy hơi thở tuyệt vọng.
Giang Trạm nhanh chóng cởi áo khoác ra, quấn quanh cơ thể lạnh cóng của Quý Thu Hàn, còn giơ tay kéo đường viền cổ áo lên một chút.
“… Thu Hàn, là anh, anh đã về rồi.”
Hương vị ấm áp dường như rất quen thuộc. Hoàn hồn khỏi cơn ác mộng ngắn ngủi, thân thể Quý Thu Hàn khẽ run lên.
“…Giang..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-hoa-duc-cham-son/2177698/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.