CHƯƠNG 7
Người hành tẩu giang hồ, nhiều ít đều có những kiêng kị kỳ quái. Thí dụ như có người không thể để cho người khác thấy mặt hắn, có người vừa đến đêm trăng tròn lại không tiếp thụ thiếp thách đấu, có người còn nghe được danh hào người nào đó sẽ nổi trận lôi đình. Như vậy nếu là kiêng kị nhỏ thì khinh khỉnh phẩy tay áo bỏ đi, nếu là lớn sẽ rút đao xông tới.
Tên của Lục giáo chủ, chính là kiêng kị của hắn.
Ngươi có thể làm trò trước mặt hắn, mắng to hắn là tà ma gian nịnh võ lâm bại hoại, cũng có thể đi đến phân đà ma giáo đập phá ăn vạ, nhưng không được phép lấy tính danh hắn ra giễu cợt, tốt nhất là đề cập cũng không được đề cập đến.
Người thứ nhất vì việc này mà rủi ro là một nhà tổng tiêu đầu của đại tiêu cục, vì một lần bị ma giáo cướp tiêu, liền đối với tân nhậm giáo chủ Lục Hành Đại chửi ầm lên, hết sức châm chọc giễu cợt. Đáng lẽ chuyện này cũng là thường tình, tà đạo nhân sĩ làm chuyện xấu, chính đạo hiệp sĩ lên án công khai, đã là lệ thường lưu truyền trong giang hồ rất nhiều năm.
Mắng xong, tức giận cũng gửi đi rồi, vị tiêu đầu này vỗ vỗ mông, tính toán chấn chỉnh hàng ngũ. Ai biết được trong cuộc sống kế tiếp, mọi việc đều không thuận. Áp tải thì bị cướp, giao hảo với sơn đại vương thì bị trở mặt, tiêu sư thuộc hạ bày mưu tính kế, thậm chí cửa đối diện tiêu cục nhà mình liền mở một tiêu cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-trai-mon-no-giang-ho/97097/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.