Nghe đến đó, Tô Chuyết không kìm được rùng mình. Lúc này y mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, lại nhìn biểu lộ của Chu Thanh Liên mang theo một chút vẻ thuơng hại. Trong lòng Tô Chuyết cả kinh, chẳng lẽ ngay cả Chu Thanh Liên danh xưng thần y cũng không có biện pháp nào sao? Vậy chẳng phải nghĩa là mình không thể không chết rồi?
Buồn bã một lúc, Tô Chuyết bỗng nhiên cười ha ha. Chu Thanh Liên sững sờ, nói:
- Ngươi cười cái gì? Lẽ nào ngươi không lo cho tính mệnh của mình à?
Tô Chuyết ngưng cười, đáp:
- Vãn bối tất nhiên có lo, chỉ là bây giờ lo lắng cũng vô ích. So với nơm nớp lo sợ, không bằng xem như đêm nay tiền bối chưa từng nói ra những lời này là được rồi!
Chu Thanh Liên thở dài một tiếng, nói:
- Không ngờ là ngươi có thể rộng lượng như vậy. Tuy nhiên, tóm lại là ngươi phải nghĩ biện pháp mới được...
Tô Chuyết gật gật đầu, cười nói:
- Xem ra chuyện này không thể không làm phiền Chu thần y phí tâm rồi!
Nói xong cất bước về phía trước.
Chu Thanh Liên bất đắc dĩ thở dài, cất bước đi theo. Ông đã hiểu, giấu ở bề ngoài rộng lượng của Tô Chuyết là một tấm lòng kiên định. Xem ra cho dù y có chết cũng phải điều tra mọi sự rõ ràng thì mới bằng lòng chết!
Tô Chuyết vừa đi vừa nói:
- Tiền bối không cảm thấy có chút kỳ quái sao?
- Kỳ quái? Kỳ quái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197935/quyen-20-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.