Sắc mặt Tô Chuyết âm trầm, lửa giận trong mắt đủ để đốt cháy Phương Bạch Thạch thành tro. Nhưng mà cuối cùng y không có phát tác ra, thậm chí giọng nói cũng không hề run rẩy. Y thản nhiên nói:
- Ta thả ngươi đi!
Phương Bạch Thạch cười cười, nói:
- Tô Chuyết, sau này chúng ta còn gặp lại!
Nói xong, kêu gọi thủ hạ cấp tốc rời khỏi Triều Dương phong.
Những người khác cũng chẳng ai muốn làm chim đầu đàn, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem Phương Bạch Thạch rời đi. Tuy rằng không cam lòng nhưng lại không thể làm gì.
Hoa Bình lại hỏi:
- Tô Chuyết, về sau thì thế nào? Chuyện ngày hôm nay làm sao lại phát sinh?
Tô Chuyết cười cười, nói:
- Sự tình hôm nay đều là do ta thiết kế. Hôm qua tên Tô Chuyết giả thiết yến ở Tây Nhạc lâu, dĩ nhiên ta cũng muốn đến tham gia náo nhiệt. Lúc ấy xảy ra án mạng, không biết các người có nghe nói không.
Đương nhiên là Hoa Bình không biết, người ngoài thì lớn tiếng nói:
- Dĩ nhiên chúng ta đều biết. Chắc hẳn Tô tiên sinh đã biết ai là hung thủ?
Tô Chuyết gật gật đầu, chỉ tay vào người áo xanh, nói:
- Hôm qua vị huynh đài này bước ra chỉ chứng, chắc hẳn mọi người còn khắc sâu ấn tượng. Hắn nói là Từ Tương chết dưới Kim Ô chưởng của Hoa Bình, ngôn từ chuẩn xác. Nhưng mà sau khi ta kiểm tra độ dài ngón tay của chưởng ấn trước ngực Từ lão gia tử. Hoa Bình đi lính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197917/quyen-19-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.