Phương Bạch Thạch một thân một mình nhanh chân bước tới. Hắn nghe thấy lời của Tô Chuyết thì sững sờ, cười nói:
- Tô tiên sinh tìm ta làm gì?
Tô Chuyết mời Phương Bạch Thạch ngồi xuống, cười nói:
- Ta tìm Phương bộ đầu đương nhiên là có việc muốn nhờ rồi!
Phương Bạch Thạch cười ha ha, nói:
- Tô tiên sinh có việc cứ nói thẳng là được, khách khí với ta làm chi. Ở Lô Châu nếu như không có Tô tiên sinh hỗ trợ thì ta cũng không thể tìm được cổ Phật nhanh như thế. Coi như là ta còn thiếu Tô tiên sinh ân tình. Chỉ cần Tô tiên sinh cần nhờ gì, ta tự nhiên sẽ hết sức!
Hắn dừng một chút, hạ giọng nói:
- Buổi chiều hôm nay tiên sinh nhờ ta giám thị người đó, ta đã sắp xếp nhân thủ rồi. Chỉ cần bọn hắn vừa bắt đầu hành động, người của ta sẽ toàn lực phối hợp! Điểm này tiên sinh cứ việc yên tâm!
Tô Chuyết gật đầu, nói:
- Phương bộ đầu hành sự như sấm rền gió cuốn, thủ hạ đều là tinh binh cường tướng, dĩ nhiên là ta yên tâm rồi.
Khóe miệng Tô Chuyết lộ ra một nụ cười mỉm không dễ phát giác, lại nói:
- Chẳng qua ta còn không biết có thể sống tới ngày mai hay không đây...
Nói xong rồi thở dài.
Phương Bạch Thạch khẽ giật mình, vội hỏi:
- Tô tiên sinh cớ gì nói ra lời ấy?
Tô Chuyết đáp:
- Không dối gạt Phương bộ đầu, buổi chiều hôm nay ta đã đem nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197911/quyen-19-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.